Hongkong ...
Không có thắng cảnh núi non thiên nhiên hoành tráng mà chỉ có những dãi nhà Bê-tông chọc trời dựng lên từ chân đồi, sườn núi. Không có những bờ biển trải dài người đẹp cởi trần phơi nắng như bên Âu châu, mà chỉ là những ngỏ hẽm, con đường, người đông chật chội, Hongkong ngày nay chỉ nổi danh là một trung tâm tài chính lớn tại Á châu thôi sao? Nhưng tại sao nó thu hút hàng hà sa số khách du lịch? Và "Con rồng Á châu" Hương Cảng chỉ thơm mùi nhang đèn buôn bán trên vịnh Victoria (Cảng thơm như tên gọi) hồi đầu thế kỉ 20?
Ghé thử đi, để xem cái cửa khẩu chuyển vận hàng hoá quốc tế, nhịp cầu giao lưu Đông-Tây với hàng chục ngàn cơ sở sản xuất ăn gia công tung sản phẩm, từ Macao, Quảng Châu, Thẩm Quyến ... đi khắp mọi miền trên thế giới ra sao, hầu hết với mẫu mã mới, bằng công nghệ và kỉ thuật tiên tiến hàng đầu nhất, với chính sách kích cầu tiêu thụ miễn thuế hoàn hảo nhất cho vô số mặt hàng nội địa tại đây.
Shopping ở xứ Hương Cảng nghe nói như thiên đường cho những ai muốn mua chút ít hạnh phúc. Nhiều Boutique Shops ở chợ Sogo và Mitsukoshi trong khu Causeway Bay, khu Mong Hok, Tsim Sha Tsui, tràn ngập các thương hiệu áo quần thời trang chính cống nhãn hiệu Hugo Boss, Diesel, Nine West, Prada, Chanel, Dior, Gucci cho tới Espirit, G2000, Giordano… bắt dân chúng (đa số là giới trẻ nhà giàu Hoa Lục bay sang shopping ) xắp hàng dài từng nhóm trước đi cho phép họ tràn vô mua sắm đầy ắp những túi xách mẫu mã kiểu Nhật Bản tân kì!
Đến nơi đây, người ta cũng dễ dàng tìm ra vô số tiệm bán đồ điện tử với mọi thứ sản phẩm tối tân, từ máy ảnh Digital, Camera, Laptop, Ipad, Iphone, Samsung, HTC, LG đời mới nhất trong những khu Computer Center, nơi nào cũng có...
Hongkong thật sạch và trật tự dù chật hẹp và đông người.
Tôi đã thấy từng đoàn người trẻ/già kiên nhẫn xắp hàng dài chờ đón những chuyến xe Bus liên tục cặp bến thật yên tịnh, những em học sinh mặc đồng phục ra vào ngôi trường khang trang mà trước ngõ là thầy cô đứng dàn chào vui vẻ, chứng kiến cảnh nhiều người trẻ và ông bà lão tập thể dục trong những công viên đẹp có bóng mát mọc lên giữa những ngôi nhà thượng tầng kiến trúc nằm san sát lưng chừng những ngọn đồi. Những người già này thật hạnh phúc khi chính phủ bản xứ tạo điều kiện cho họ được thuê bao các cô gái Ô-sin (từ Indonesia) sang săn sóc nội trợ và đồng thời làm bạn ... với họ. Những cô gái gốc Moslem theo Hồi giáo này còn đã thông thạo tiếng Quảng Đông như công dân chính hiệu Hương Cảng, là một trong số điều kiện để họ được nhận sang Hongkong lao động.
Hongkong có lẽ đã khác Vietnam và tiến bộ hơn ở chỗ họ đã tiếp thu được lối giáo dục Tây Phương từ người Anh, biết tôn trọng nhân bản và nhân phẩm con người, biết cách tổ chức một xã hội văn minh có tôn tri trật tự...
Xin giới thiệu vài hàng về mãnh đất mà nhiều người trong chúng ta đã từng dừng chân tạm trú thời tị nạn trên những con tàu sắt rời Bến Tre năm xưa...
(tt101027@gmx.de).